Mọi người ghé qua truyện mới Cá đang viết đến 140 chương rồi, top 1 đề cử: Mami, các Papa lại đánh đến cửa rồi!
Biến thái đừng chạy! Lại đây để ta yêu.- Tác giả: Cá Basa
#Đừng đọc, nghiện đấy!
Thể loại: Ngôn tình 1-1, có sủng có ngược, hắc ám hắc bang, nguỵ NP, nguỵ Loạn luân (nam chính được nhà nữ chính nhận làm con nuôi)
Văn án:
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó là nếu như hắn không cầm con dao sắc bén xuyên qua trái tim ta.
Đây đã là lần thứ 15 ta bị hắn giết, lần thứ 3 bị hắn đâm xuyên tim, lần thứ n chết ở thế giới này.
Hệ thống: Ngẫu nhiên hồi sinh, kí chủ chuẩn bị tinh thần.
Ta chửi thề, mẹ nó, lần này nhất định ta phải... thành công khiến bọn hắn yêu ta!
Đoạn trích 1:
Chỉ là khi ta nhìn thấy tử thần đang vươn tay nắm lấy chiếc cằm cinh đẹp của ta mà cưng nựng, đột ngột ta lại bị một vòng tay kéo lên khỏi đáy hồ, băng keo trên miệng được thả ra, ta điên cuồng há miệng ra hít thở, mặc cho sặc nước điên cuồng trào ra từ phổi đến miệng và mũi.
"Hah... ah... ah..." Ta thậm chí còn không có nổi sức lực để suy nghĩ đến việc kêu cứu, chỉ mải hít thở luồng không khí quý báu.
Nam nhân ôm ta vào lòng vậy ma lại cười khẽ, đột ngột hôn lên đôi môi tím tái lạnh ngắt của ta.
Đồ khốn nạn biến đi để ta thở!!!!
Nụ hôn mang theo hương vị bạc hà thản nhiên khiến tay chân ta tê dại, đồng thời ta lại bị thả xuống nước.
Đoạn trích 2:
Trầm Hiên cũng giống như nữ sinh kia, bị treo trên tường nhà, nơi trái tim bị móc ra, treo lơ lửng trên lồng ngực.
"Agh!!!!!!" Ta không thể nào nhịn nổi đau đớn gào lên tê tâm liệt phế, lao đến như phát điên gỡ xuống những chiếc đinh trên người Trầm Hiên xuống, mặc kệ máu của hắn chảy trên người trên mặt, ôm lấy cơ thể lạnh lẽo kia mà run rẩy khóc.
Là ta hại hắn... ta lại giết thêm một người nữa...
Đoạn trích 3:
Ta mới mặc kệ người xung quanh nói gì, ta từng dao từng dao đâm xuống Tống Như, máu tươi không còn khiến ta sợ hãi mà còn khiến ta cảm thấy hưng phấn vô cùng, nụ cười điên cuồng trên mặt vừa xa lạ lại vừa khiến ta cảm thấy thích thú.
Mọi cảm xúc tiêu cực dường như đã được xua đi, chỉ còn lại cảm xúc thoả mãn tới tận xương tuỷ.
Cuối cùng ta cũng hiểu ra cảm giác của La Vi Vũ rồi a... Cảm giác thoả mãn này thật sự là gây nghiện mà.
---
Muốn đọc chưa? Tải ngay app mê đọc truyện bản truyện chữ, mđt novels(ip) mđt pro (and)